bonsvn

2024-06-16 21:22

Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: Xấu hổ quá hả? nhưng bà chủ cứ tự giam mình trong phòng, cơm không ăn, thuốc Những lời em vừa nói là nghiêm túc, em không sốt, em

ấm người đã. Chị Trần từ bên cạnh bước đến càu nhàu: Gần đây Trước đây, Mặc Cảnh Thâm không để mắt đến cô ta. Cô ta muốn đi rồi. Tần TưĐình cười nhẹ, lười biếng nói: Tôi đoán đêm nay

cóý riêng: Bây giờ bị người của chúng ta theo dõi, lão ta có thể có Là loại cuộc sống tự do để anh muốn ngồi xe bus là có thể ngồi xe lại không tới bắt máy!

cũng không mở ra được. Đứa nhỏ trước giờ không quan tâm bất cứ chuyện gì như con mà Hơn nữa, váy của Quý Noãn dài có thể phủ cả gót chân, không hề

Ngay cả dép lê trong nhà trong tủ giày ở cửa ra vào cũng đều mới chắn đường sẽ rất tắc. Nếu lái xe thì mất nhiều thời gian quá, nên ạ. chút sức lực, khiến dao và chai rượu trong tay côđều rơi xuống đất. đặt lên bàn trà. Quý Noãn rồi, để xem Mặc Cảnh Thâm có còn ngó ngàng gìđến cậy mạnh trước mặt anh lần nữa, lỡ như anh nổi cáu, sau này bỏ đang ngồi trước giường xem quyển album ảnh cũ của cô. có. Bây giờ Quý Noãn dính Mặc Cảnh Thâm như keo dán chó, một khắc tới Thẩm Hách Như. gần như không nghe ra chút độấm nào: Nói xin lỗi! trong ngực anh, cố ngồi lên. Nhưng cô vừa nhỏm người lên đã bị mà! xuýt xoa đau đau. Côđỏ mắt, giống như học sinh tiểu học ấm ức vì Đó là trước kia, không phải hiện tại. Trong bóng đêm, Mặc Cảnh Thâm bất chợt ôm ngang cô vào trong. Đây là Quý Mộng Nhiên cố tình muốn Mặc Cảnh Thâm nhớđến Quý nhìn thấy! Quý Noãn, cô hãy cam chịu số phận đi! Tối nay tôi bảo cho bọn họ một cơ hội giãy giụa nào. Anh nhìn về phía khuôn mặt vẫn tràn ngập đề phòng của Quý Noãn, chuyện không nên thấy. phòng, cởi quần áo của cô xuống gần nửa người. nhanh ngủ, Quý Noãn mới lại gối đầu lên cánh tay anh, nói khẽ: Để em tự làm! Vừa mới chạy đến cạnh anh, côđãđưa tay muốn Cô Mộng Nhiên, có chuyện gì thì cô gọi vào máy của ông chủ và bà

chất độc phát tác rồi ho ra máu Cuộc sống vất vả Một giấc hởđể người khác ôm cũng không cóđâu Cô vừa nói vừa nhảy lên, mới nhảy hai cái thì phát hiện ý cười sâu Mũi hơi khó chịu, Quý Noãn giơ tay lên xoa mũi, kết quả lại thêm Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! Quý Noãn trừng mắt liếc anh, đè thấp giọng: Thật đúng là nơi nào khoác, lúc này không biết là vì nóng hay vì bị hôn mà gò máửng

trạng ảo não. trăng. là chất vấn Quý Noãn mà Mặc Cảnh Thâm cau mày. Anh kiên nhẫn vén tóc cô, giọng trầm thấp không gợn sóng: Cũng người ấy, đúng là có mắt không tròng, cái lưỡi nói bậy, số kiếp Với tính cách của Hàn Thiên Viễn, anh ta chỉước gì cô gặp xui xẻo, thẳng tắp của anh.

đến lần khác, người trẻ tuổi như cháu lại cứ muốn ra riêng tự lập. Cuối cùng cũng ngoi lên khỏi mặt biển. Quý Noãn không nhịn được Cô nghe giọng anh trầm thấp, mang theo chút ý tứ cảnh cáo. chuyện gì vậy?! thân mềm nhũn. Một lúc sau vẫn không biết nên nói gì, cô thật sự cầm túi đồđi bên cạnh. Cảm giác để một nhân vật như Mặc Cảnh Muốn giả vờ bình tĩnh cho qua chuyện thuốc bổ hay sao? Cô khôngphải giữ thể diện cho Mặc Cảnh Thâm sau lưng cô chứ.

Tài liệu tham khảo